Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Thời gian...Vô thường...

Thời gian trôi đi nhanh quá ! Mới hôm nào người còn gặp nhau, tiếng cười chưa kịp vắng trên môi thì nay đã có người không hẹn mà về, rồi có người về mà không hẹn, lại có người hẹn mà không về được.
Cuộc đời đổi thay nhanh mà chẳng báo trước làm mình đôi khi không khỏi chạnh lòng khi nhắc đến hai chữ "Vô thường", như hoa lan kia tuy nở đẹp đấy rồi chẳng mấy chốc hoa lại tàn... Thôi thì tự nhủ lòng bằng cách mượn chế hai câu thơ của Mãn Giác thiền sư :
"Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết
Đêm qua sân trước một nhành lan"